GÓP Ý TẾ NHỊ

Có lần, tôi đang đọc sách trong thư viện của chùa thì tình cờ nhìn thấy một bạn nam mặc chiếc quần short bước vào, đi đến các kệ sách xem một số đầu sách.  Vài phút sau thì anh bạn rời đi. Thấy vậy, tôi thầm nghĩ: “Sao lại ăn mặc kỳ quặc thế?”. Thở phì một cái rồi nhẹ nhõm cho qua.



Lúc đó cũng đã hơn bốn giờ, khoảng hai mươi phút nữa thư viện sẽ đóng cửa, nên tôi bước ra ngoài. Lần này, tôi lại nhìn thấy người bạn mặc quần short đang đứng đọc những dòng tin trên bảng thông báo của chùa. Đi chậm lại, tôi nghĩ:

Ở ngoài xã hội, bạn đã quen với phong cách ăn mặc như vậyBây giờ, bạn lại mặc quần short vào chùa. Có lẽ, bạn xem việc mặc như thế là chuyện bình thường, không cần phải lưu tâm. Hôm nay gặp bạn chắc hẳn là có duyên. Nếu bạn không biết thì mình nên nhắc nhở”.

Nghĩ vậy, tôi không còn ngần ngại nữa, mà đi lại gần để góp ý. Thế nhưng, khi đến nơi thì tôi chợt nghĩ: “Nếu mình nhắc, bạn ấy sẽ ngại lắm, còn cô bạn đi chung nghe được thì sao? Thôi thì mình dùng cách khác vậy”. Bỗng nhiên trong đầu tôi lóe lên một cách, đó là tặng cho bạn một quyển sách và kẹp thư góp ý vào bên trong. Ý nghĩ đó đã thúc đẩy tôi nhanh chân đi tìm giấy bút và viết vài dòng chữ sau:

“Thấy bạn còn trẻ mà biết đến chùa, tôi rất vui mừng. Nhớ lại lúc trước tôi chưa biết Phật pháp, nên cũng chẳng biết đi chùa. Sau này đủ duyên gặp được Phật pháp, tôi đi chùa thường xuyên hơn. Qua những năm tháng tu học, tôi có nhiều cơ hội hơn để tìm hiểu giáo lý của đức Phật, tôi thấy “lễ kính” là hạnh cao quý trong các hạnh lành. Hôm nay, thấy bạn vào chùa mà mặc quần short. Đây là một điều khiếm khuyết, tôi xin được chân thành góp ý, mong bạn lần sau vào chùa mặc trang phục kín đáo hơn. Có như thế, bạn mới thể hiện được sự trang nghiêm và thành kính!”. 



Vừa viết tôi vừa hồi hộp, vì không biết bạn ấy đã về chưa? Khi viết xong lá thư, tôi kẹp vội vào quyển sách “Tìm Lại Chính Mình của Hòa Thượng Thích Thánh Nghiêm. Sau đó, tôi nhanh chân quay trở lại bảng thông tin của chùa. Đến nơi thì người bạn mặc quần short đã không còn đứng đó nữaTôi đi tìm vài chỗ trong khuôn viên chùa, nào là chỗ thờ đức Bổn Sư, rồi đến phòng phát hành kinh-sách-đĩa-tượng của chùa, kể cả chỗ thờ Bồ Tát Quan Thế Âm, hay là phòng thư viện, nhưng vẫn chưa tìm thấy anh bạn kia. Sau một hồi đi tìm bạn thì tôi khá mệt  nên dừng lại gốc cây Sala để nghỉ. Rồi tôi thầm niệm: “Nam Mô Đại Bi Quán Thê Âm Bồ Tát, danh hiệu của Ngài có linh thiêng thì gia hộ cho con gặp được người bạn mặc quần short. Vừa nói thầm trong đầu như thế xong, tôi liền đi vòng qua bên trái của ngôi Bảo Điện – nơi thờ Đức Phật Bổn Sư. Đi được vài bước, tôi nhìn thấy anh bạn mặc quần short và người bạn gái đang ngồi trên một băng ghế đá dưới gốc cây hoa sứ trắng ở xa xa đằng kia. Tiến lại gần, tôi nói:
Tôi gửi tặng bạn quyển sách.
Bạn nam bối rối đáp:
- Ơ... Sao bạn lại tặng cho mình?
Tôi nói:
- Trong quyển sách có lá thư, xem xong bạn sẽ hiểu. Quyển sách này rất hay, mong bạn sẽ đọc.
Bạn nam đồng ý bằng cách im lặng nở một nụ cười và cầm quyển sách trên tay. Tôi từ giả hai bạn rồi bước đi với một niềm vui lộ rõ trên gương mặt.

Bạn thấy đó, trong cuộc sống chúng ta sẽ gặp rất nhiều tình huống khác nhau, điều quan trọng là bản thân có đủ hiểu biết để đưa ra những phương pháp xử lý tình huống cho phù hợp hay không? Việc gì cũng vậy, có vô vàn cách giải quyết, chính vì thế chúng ta hãy lựa chọn cho mình những cách sao cho thấu tình đạt lý, vừa tế nhị mà lại chân thành.

~ Việt An Khương



GÓP Ý TẾ NHỊ GÓP Ý TẾ NHỊ Reviewed by Viet An Khuong on tháng 11 12, 2018 Rating: 5

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.